Trước tiên, xem ở kia. René Char là thần tượng của Michel Foucault; một thời, Foucault chỉ đồng ý nói chuyện với ai có thuộc thơ của Char. René Char cũng có một tình bạn đặc biệt đẹp với Martin Heidegger (về riêng câu chuyện Char-Heidegger này, xem thêm ở kia). Một trong những tập thơ lớnContinue reading “Bức thành cành vụn”
Author Archives: word
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (20A)
Ký hiệu lưu trữ: B. 52367Tác giả: chưa rõ Tờ 20A + Các ẩn dụ bay phía trên từ ngữ giống như những con phượng hoàng; xin lỗi, nhầm: như một đàn kền kền. Hoán dụ thì trượt patanh nhưng mặt mũi sầu khổ như bị ép buộc, và rất hay trượt chân ngã nhưContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (20A)”
Thơ: René Char về nhà thơ
Những nhà văn nào gần với thơ đều tạo cảm giác rất đặc biệt: ta còn nhớ, Patrick Modiano từng lấy một câu thơ của René Char làm đề từ cho một cuốn tiểu thuyết (chưa dịch sang tiếng Việt): “Sống, là làm sao đi cho hết một kỷ niệm” (xem thêm ở kia). Bản thân cái nhanContinue reading “Thơ: René Char về nhà thơ”
Không thể gọi tên
Một điều kỳ lạ (thật ra cũng không kỳ lạ lắm): có những thứ phức tạp đến nỗi rất nhiều thế hệ triết gia danh tiếng lao vào mổ xẻ và tranh cãi mà không đi đến đâu, chỉ thấy tanh bành, vỡ đầu vỡ óc không biết bao nhiêu nhân vật kiệt xuất, thìContinue reading “Không thể gọi tên”
Văn chương miền Nam: Hồ Hữu Tường (1)
https://nhilinhblog.blogspot.com/2016/10/van-chuong-mien-nam-ho-huu-tuong-1.html Hồ Hữu Tường luôn luôn tạo cho tôi cảm giác về một nhân vật rất siêu phàm và kỳ bí. Rất hãn hữu tôi mới để một tác giả nào đó lôi kéo tôi đến một địa điểm nhất định, nhưng vì Hồ Hữu Tường, tôi đã một mình đi Cái Răng, Cần Thơ,Continue reading “Văn chương miền Nam: Hồ Hữu Tường (1)”
Nghiên cứu văn học chính là đánh giá lại
Tôi nghĩ, không phải ngẫu nhiên mà trong thời gian gần đây, hơn một nhà nghiên cứu văn học lâu năm tuyên bố nghiên cứu văn học không phải là đánh giá lại. Với tất cả lòng kính trọng, tôi nghĩ nghiên cứu văn học chính là đánh giá lại.
Nhịp của thơ
Tôi nghĩ, các nhà nghiên cứu văn học nhất thiết phải được đào tạo (theo cách nào đó), tốt nhất là tự đào tạo, để có thể hiểu về nhịp. Con đường đào tạo ấy có thể thông qua âm nhạc, tất nhiên, nhưng không hề nhất thiết; thêm nữa, âm nhạc rất dễ làm người ta hiểuContinue reading “Nhịp của thơ”
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19B)
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19A) Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18B) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18a) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17b) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17a) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (3b) châmContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19B)”
Sức mạnh của sự vắng
Cách đây chừng năm, sáu năm, Linda Lê đọc tại vài thành phố Việt Nam một bài tiểu luận, “Étranges Étrangers”. Khi ấy, bản dịch Lại chơi với lửa của anh Nguyễn Khánh Long (nay đã qua đời) mới xuất bản, một thời gian sau bản dịch Vu khống cũng của Nguyễn Khánh Long. Trong sự viết của LindaContinue reading “Sức mạnh của sự vắng”
Con chó, con lợn, con mèo
Đoạn dưới đây theo tôi là kiệt tác trong Đi đến cùng đêm của Céline. Đây là ngay sau khi Bardamu đến Viện Bioduret Joseph (về riêng đoạn này, xem ở kia). Trong văn chương, nhà văn nào tạo ra những con chó đáng sợ và đáng nhớ nhất? Câu trả lời hiển nhiên là: Kafka. Nhưng CélineContinue reading “Con chó, con lợn, con mèo”